PDA

View Full Version : M - Mười truyện đơn sơ về Giáo lý và Giáo dục (62)



Dan Lee
11-29-2008, 11:42 AM
Mười truyện đơn sơ về Giáo lý và Giáo dục (62)

621. Chúa Giêsu dạy hãy tỉnh thức thế nào?

- Hãy tỉnh thức, chứ đừng lơ là như những người thời ông Nô-ê: “Vì trong những ngày trước nạn hồng thủy, thiên hạ vẫn ăn uống, cưới vợ lấy chồng, mãi cho đến ngày ông Nô-ê vào tàu. Họ không hay biết gì cho đến khi nạn hồng thủy ập tới, cuốn đi hết thảy.” (Mt 24,38-39)
- Hãy tỉnh thức như người chủ đề phòng kẻ trộm đến ban đêm: “Anh em hãy canh thức vì anh em không biết ngày nào Chúa của anh em đến. Anh em hãy biết điều nầy: nếu chủ nhà biết vào canh nào, kẻ trộm sẽ đến, hẳn ông đã thức, không để nó khoét vách nhà mình đâu.” (Mt 24,42-43)
- Hãy tỉnh thức để chống lại ma quỷ cám dỗ: “Anh em hãy canh thức và cầu nguyện để khỏi lâm vào cơn cám dỗ. Vì tinh thần thì hăng say, nhưng thể xác lại yếu hèn.” (Mt 26,41)

622. Chúa Giêsu trách các tông đồ không tỉnh thức được một giờ với Ngài.

Bấy giờ Chúa Giêsu nói với các ông: “Tâm hồn Thầy buồn đến chết được. Anh em ở lại đây mà canh thức với Thầy.” Người đi xa hơn một chút, sấp mặt xuống, cầu nguyện rằng: “Lạy Cha, nếu có thể được, xin cho con khỏi phải uống chén nầy. Tuy vậy, xin đừng theo ý con, mà xin theo ý Cha.” Rồi Người đến chỗ các môn đệ, thấy các ông đang ngủ, liền nói với ông Phêrô: “Thế anh em không thể canh thức nổi với Thầy một giờ sao?” (Mt 26,38-40)

623. Các thánh Tông Đồ dạy chúng ta hãy tỉnh thức.

- Thánh Phêrô dạy hãy tỉnh thức để chống lại ma quỷ: “Anh em hãy sống tiết độ và tỉnh thức vì ma quỷ, thù địch của anh em, như sư tử gầm thét, rảo quanh tìm mồi cắn xé. Anh em hãy đứng vững trong đức tin mà chống cự, vì biết rằng toàn thể anh em trên trần gian đều trải qua một loại thống khổ như thế.” (5,8-9)
- Thánh Phaolô dạy hãy tỉnh thức để đón chờ Ngày Chúa đến: “Thưa anh em, anh em không ở trong bóng tối để Ngày ấy như kẻ trộm bắt chợt anh em. Vì tất cả anh em là con cái ánh sáng, con cái của ban ngày. Chúng ta không thuộc về đêm, cũng không thuộc về bóng tối. Vậy chúng ta đừng ngủ mê như những người khác, nhưng hãy tỉnh thức và sống tiết độ.” (1Th 5,4-6)
- Thánh Phaolô dạy hãy tỉnh thức để có thể đứng vững trong đức tin và đức ái: “Hãy tỉnh rthức, hãy đứng vững trong đức tin, hãy sống cho đáng bậc nam nhi và ăn ở kiên cường. Hãy làm mọi sự vì đức ái.” (1Cr 16,13-14)
- Thánh Phaolô dạy hãy tỉnh thức để cầu nguyện và tạ ơn: “Anh em hãy siêng năng cầu nguyện; hãy tỉnh thức mà cầu nguyện và tạ ơn.” (Cl 4,2)

624. Nhấn mạnh về sự xét mình riêng

Với tất cả lòng nhiệt thành mưu ích cho các vị tông đồ, chúng tôi xin nhấn mạnh vào sự xét mình riêng.
Khi nêu ra vấn đề nầy, chúng tôi sợ rằng sẽ phải nói dài dòng văn tự quá đáng, tuy nhiên, đọc qua các sách của Casianô, của nhiều thánh Giáo phụ, cũng như của các thánh Phanchicô đệ Salê, của Vicentê đệ Phaolô, chúng tôi nhận thấy các ngài đều cho sự xét mình chung và riêng như hai điểm bắt buộc phải thi hành cuối giờ nguyện gẫm và thuộc về sự thủ tâm rất cần cho đời sống nội tâm.
Sau khi đã có sự thoả thuận của Cha linh hướng, trong khi nguyện gẫm và thỉnh thoảng trong một ngày, linh hồn sẽ đặc biệt quan tâm trực tiếp một khuyết điểm hoặc một nhân đức nào làm căn cớ chính sinh ra các khuyết điểm hoặc các nhân đức khác trong mình.
Khi có nhiều con ngựa kéo một cái xe, thì con mắt người cầm cương vẫn luôn luôn kiểm soát chúng, tuy nhiên, người nầy phải đặc biệt chú ý đến con ngựa đi giữa vì nếu nó chạy quá thiên về bên trái hay bên phải, thì các con khác cũng theo đó mà chạy theo…
Trong khi xét mình riêng, linh hồn sẽ phân tích tỉ mỉ để biết được mình có tiến hay thoái, hoặc dừng lại về một điểm nào nhất định. Việc nầy tuỳ thuộc về sự “thủ tâm”. (Hồn Tông Đồ)

625. “Chúng ta đã mất tất cả cả!”

Vua Henri VIII đã phân nước Anh ra khỏi Giáo Hội Công giáo để lập Giáo Hội Anh giáo. Ông vua nầy cưới năm bà vợ, nhưng sau đó, lần lượt đưa năm bà vợ nầy lên đoạn đầu đài để xử tử.
Người ta kể rằng trên giường sắp chết, ông vua nầy nhìn những người xung quanh và buồn bã nói: “Chúng ta đã mất tất cả: mất quốc gia, mất danh tiếng, mất lương tâm và mất thiên đàng.”

626. Lập trường cho vững, mặc ai chê trách chỉ trích.

Tổng thống Lincoln chắc không thể đảm nhận nổi những trọng trách của ông trong trận nội chiến nếu ông không nhận định rằng kiêu hãnh và điên rồ mà đi đối đáp với hàng trăm kẻ đối nghịch, thì rất tai hại cho công cuộc.
Chính ông đã tuyên bố:
- “Nếu phải đọc tất cả những lời chống lại tôi và rồi lại phải trả lời, chắc không còn thì giờ để lo những vấn đề nghiêm trọng nữa. Tôi làm những việc mà tôi có thể làm được, không tiếc công tiếc lực, và tôi sẽ làm cho kỳ được.
Nếu kết quả chứng tỏ việc tôi làm phải, thì mọi lời chỉ trích đối với tôi sẽ lố bịch.
Còn nếu tôi đã lầm, thì thiên thần sẽ chứng giám cho thiện ý của tôi và lịch sử sẽ lên án tôi.”
Mỗi khi bạn bị chỉ trích một cách bất công, bạn nên nhớ điều nầy:
- “Hãy cố gắng làm hết sức mình. Sau, lấy mũ nỉ che tai mà đi theo con đường đã vạch sẵn, mặc những lời thị phi của người đời.” (Quảng Gánh Lo Đi Và Vui Sống)

627. Thất bại là bài học tốt nhất.

Thomas J.Watson, người sáng lập IBM, nói rằng:
- “Bạn có muốn thành công không? Vậy thì phải chấp nhận nhiều thất bại. Thành công là dựa trên thất bại.”
Nhớ rằng không bao giờ bạn mãi thất bại. Thất bại chỉ là bài học bạn cần có để hướng tới thành công mà thôi.
Điều duy nhất nỗi sợ thất bại có thể đảm bảo cho bạn là thất bại cuối cùng trong cuộc đời.
Tất cả những người thành đạt đều tập thói quen đối mặt với nỗi thất bại, hành động bất chấp nỗi sợ hải, cho tới khi thói quen được khuyến khích trở thành một phần trong tính cách của họ.
Bạn vượt qua nỗi sợ thất bại bằng cách hướng niềm tin của bạn vào những mong ước và hành động như thể, bạn không thể thất bại được. Như Henry Ford đã nói:
- “Thất bại chỉ là cơ hội khác để bắt đầu lại một cách thông minh hơn mà thôi.” (Quyết tâm, Thành Công sẽ tới).

628. Thêm một chút nổ lực

Nhà sử học Charles Kendall, từng là Chủ tịch trường Đại học Cornell, và sau nầy, là Đại học Wisconsin, nhận xét:
- “Không ai đạt được thành công xuất chúng khi chỉ làm những gì mình được yêu cầu. Chính sự xuất sắc của việc vượt qua và vượt xa những gì được yêu cầu, quyết định sự vĩ đại.”
Tất cả các thành tựu đều bắt đầu với mong muốn cố gắng, và sau đó, chỉ còn là một số thành tựu.
Sự khác biệt giữa người bình thường và người xuất chúng là thêm một chút.
Thêm một chút nổ lực luôn cho người ta một mốc giới.
Art Williams, người sáng lập Công Ty Dịch Vụ Tài Chính Primerica, từng nói với tôi (John C.Maxwell):
- “Anh đánh bại 50% số người ở Mỹ bằng cách làm việc chăm chỉ. Anh đánh bại 40% tiếp theo khi anh là một người trung thực, chính trực và đại diện cho một điều gì đó. Và 10% còn lại là một cuộc hỗn chiến trong cơ chế thị trường tự do.”
Nếu bạn muốn chiến thắng trong trận chiến đó, hãy nổ lực thêm một chút nữa. (Tài Năng Thôi, Chưa Đủ)

629. Cách giải quyết của người Nhật

Người Nhật rất thích ăn cá tươi, nhưng biển gần bờ đã không còn cá nữa.
Để đáp ứng nhu cầu, người Nhật đóng tàu to hơn và chuyển sang đánh bắt xa bờ.
Càng xa bờ, càng tốn nhiều thời gian hơn để mang cá về. Nếu chuyển đi mất vài ngày, cá không còn tươi nữa.
Người Nhật không thích ăn cá ươn. Các công ty đánh bắt bèn lắp đặt tủ đông trên tàu đánh cá. Cá được làm đông ngay tại chỗ. Tủ đông giúp tàu đi xa hơn và đánh bắt lâu hơn. Tuy nhiên, vị thịt cá đông lạnh không thể ngon như cá tươi sống.
Cá đông lạnh bị sụt giá. Các công ty liền đưa các bể nuôi lên tàu. Họ bắt cá và nhốt vào bể. Sau một thời gian dồn lắc chật chội, lũ cá mệt lừ nhưng vẫn còn sống.
Người tiêu dùng Nhật phát hiện sự khác biệt cá bị nhốt trong nhiều ngày, thịt của chúng mất đi vị tươi ngon. Các công ty Nhật đã làm thế nào để giải quyết chuyện nầy? Họ thả thêm một con cá mập nhỏ vào bể trên tàu. Cá mập chén một số cá trong đó. Số cá còn lại vẫn sống khoẻ, và thịt vẫn rất thơm ngon khi vào đến bờ.
Thử thách là những gì giữ cho chúng ta luôn tươi mới.
Thay vì tránh né chúng, hãy nhảy vào cuộc và đối mặt với thách thức.
Nếu thách thức quá nhiều hoặc quá lớn, hãy sắp xếp lại, kết lại thành một khối, huy động tối đa các nguồn lực và không chịu đầu hàng.
Nếu bạn đã đạt được mục tiêu, hãy đặt ra mục tiêu lớn hơn.
Nếu bạn đã đáp ứng được nhu cầu của bản thân, của gia đình mình, hãy chuyển hướng sang nhóm của bạn, cho xã hội và cho loài người.
Đừng tạo thành công, rồi dừng lại và ru mình trong đó.
Bạn có nội lực, kỹ năng và hoàn toàn có khả năng để tạo nên điều khác biệt.
Hãy thả cá mập vào bể nước của bạn và xem bạn thật sự có thể bơi xa đến đâu? (Phạm Thu Giang, từ Internet – Tài Sản Quý Nhất Ở Đâu?)

630. Bạn là người rất giàu có.

Một thanh niên luôn mồm ca thán mình có số không may, khômh phát tài, suốt ngày buồn tủi.
Một hôm, có một ông già đi qua, hỏi:
- “Anh bạn trẻ, sao có vẻ buồn thế?”
Chàng thanh niên đáp:
- “Tôi chẳng hiểu tại làm sao mà tôi cứ nghèo mãi như thế nầy?”
- “Nghèo? Tôi thấy anh rất giàu có!”
- “Ông nói vậy, nghĩa là như thế nào?” Chàng thanh niên hỏi lại.
Ông già không trả lời thẳng vào câu hỏi, mà nói:
- “Giả dụ hôm nay, tôi chặt đứt của anh một ngón tay, rồi cho anh 1.000 đồng, anh có đồng ý không?”
- “Không.”
- “Nếu tôi chặt đứt một cánh tay của anh, rồi cho anh 10.000 đồng, anh có đồng ý không?”
- “Không.”
- “Nếu giả dụ tôi cho anh một triệu đồng để anh biến thành một ông già tám mươi tuổi, anh có đồng ý không?”
- “Không.”
- “Đúng rồi, anh đã có trị giá trên một triệu đồng rồi, mà anh không thấy vui mừng ư?”
Ông già nói xong, ha hả cười bước đi, để lại chàng thanh niên đang suy ngẫm.
Đúng thế, bạn không chỉ là người có thể làm ra của cải, mà bản thân bạn cũng là người có nguồn của cải đó.
Cuộc sống là của bạn.
Mọi cái đều do bạn quyết định. (3 Điều Nên Biết)

LM Nguyễn Vinh Gioang