PDA

View Full Version : V - Vỏ và Ruột



Dan Lee
10-27-2008, 02:23 PM
VỎ và RUỘT

Học trò về thăm thầy cũ. Họ kể về những thành công và nhiều những rắc rối, lo âu. Họ cũng không quên than phiền về thân xác mệt mỏi, rồi sức ép của công việc, cuộc sống lại căng thẳng. Họ luôn phải phải chạy đua với thời gian và công việc.

Thầy trò uống cà phê. Thầy mang nhiều loại tách đắt tiền cũng như rẻ tiền, loại đẹp cũng như loại thường và nói: người thành đạt phải biết lựa chọn loại tách và rót cà phê cho mình. Dĩ nhiên, ai cũng chọn cho mình loại tách đẹp và giá trị, rồi cầm nâng niu, chiêm ngắm, khen ngợi.

Thầy nói: các em ai cũng chọn loại tách đắt giá mà chẳng ai màng chi đến loại tách nhựa. Đó cũng là điều đốt. Nhưng các em thấy cà phê ở trong tách nhựa hay trong tách sứ sành đâu có gì khác nhau. Tách đâu làm ảnh hưởng đến chất lượng cà phê. Thứ mà các em cũng như mọi người cần đâu phải tách, mà là cà phê.

Con người, tình yêu, hạnh phúc và niềm vui chính là cà phê. Đây là thứ mọi người cần. Thế tại sao ai cũng lại đi tìm tách mà không tìm cà phê. [sưu tầm]

Vỏ và Ruột

Trong Cựu ước, hình ảnh ông Gióp cho ta thấy rõ cái vỏ của giàu sang, ruộng vườn, gia súc, người làm. Thế rồi mọi thứ đã bị lấy đi, chỉ còn lại chút hơi thờ tàn lụi trong một tấm thân ghê sợ. Từ người giúp việc, bạn bè, vợ con đã kêu trách, than phiền. Xatan thì vui mừng vì tưởng như thế là thành công. Họ đã tìm và dựa vào cái vỏ là những thứ chóng qua như gia súc, tiền bạc, sức khoẻ, người thân mà bỏ đi cái ruột là Thiên Chúa Đấng có thể cho thì cũng có thể lấy lại. Như lời ông Gióp nói: “Thân trần truồng sinh từ lòng mẹ, tôi sẽ trở về đó cũng trần truồng. Đức Chúa đã ban cho, Đức Chúa lại lấy đi, xin chúc tụng Đức Chúa” (G 1,21).

Vỏ và Ruột

“Người mẹ của các con ông Dêbêđê cùng với các con đến gặp Chúa Giêsu, bà bái lạy và xin Người một điều. Người hỏi bà: "Bà muốn gì ?" Bà thưa: "Xin Thầy truyền cho hai con tôi đây, một người ngồi bên hữu, một người bên tả Thầy trong Nước Thầy." Chúa Giêsu bảo: "Các người không biết các người xin gì ! Các người có uống nổi chén Thầy sắp uống không ?" Họ đáp: "Thưa uống nổi." Chúa Giêsu bảo: "Chén của Thầy, các người sẽ uống; còn việc ngồi bên hữu hay bên tả, thì Thầy không có quyền cho, nhưng Cha Thầy đã chuẩn bị cho ai, thì kẻ ấy mới được" (Mt 20).

Họ tìm cái vỏ của chức quyền cao thấp mà quên rằng đó chỉ là phương tiện để phục vụ. Cái ruột là tự huỷ để phục vụ.

Vỏ và Ruột

Trong Tân ước, câu chuyện hoá bánh ra nhiều trong trình thuật của Gioan chương 6 thật hấp dẫn, ly kỳ: Sau khi dân chúng được ăn bánh no nê, họ tìm cách đi theo Chúa Giêsu vào ngày hôm sau để được ăn mà khỏi phải làm. Khi gặp Người ở bên kia Biển Hồ, họ nói: "Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ vậy ?" Đức Giêsu đáp: "Thật, tôi bảo thật các ông, các ông đi tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê.

Họ tìm kiếm cái vỏ là thức ăn mau hư nát mà bỏ đi cái ruột là lương thực đời đời. Vâng, lương thực mà chính Chúa Giêsu đã cho biết: "Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ”.

Vỏ và Ruột

Đến Arêôpagô, thánh Phaolô thấy dân thành Athêna kính thờ thần vô danh, ông liền giới thiệu về Đấng Kitô đã chết và sống lại. Nếu ai tin và theo Ngài thì có sự sống đời sau, sẽ sống lại. “Vừa nghe nói đến người chết sống lại, kẻ thì nhạo cười, kẻ thì nói: "Để khi khác chúng tôi sẽ nghe ông nói về vấn đề ấy”. Nhóm Xađốc cũng tỏ ra một cách giống như họ.

Họ kiếm tìm cái vỏ là sự sống ngắn hạn mà bỏ đi cái ruột là sự sống dài hạn. Chúa Giêsu đã nói: “Ta là sự sống lại và là sự sống. Ai tin vào Ta, thì dù đã chết cũng sẽ được sống. Ai sống mà tin vào ta, sẽ không bao giờ phải chết”(Ga 11,25-26)

Vỏ và Ruột

Các tông đồ, có thể nói ban đầu họ cũng đi tìm cái vỏ hư danh giống như bao người đương thời. Với hy vọng có một chỗ dựa về kinh tế hay quyền lực, chỗ đứng, thế giá, hay ít là gia đình, dòng họ cũng nhờ đó được vẻ vang. Một người làm quan cả họ được nhờ mà.

Chỉ sau này, khi Chúa Thánh Thần hiện xuống, họ mới thấy những điều ấy thực sự chẳng là gì. Bởi cái ruột là sức mạnh tình yêu, là lửa lòng mến, là can đảm, là chính Thiên Chúa mới quan trọng, còn mọi sự, cả mạng sống họ cũng chẳng là gì. “Vì họ có sống là sống cho Chúa và có chết cũng là chết cho Chúa. Dù sống hay chết cũng đều thuộc về Chúa” (Rm 14,8).

Thời nay, giới nhà tu cũng không phải không có ít nhiều người, thời gian ngắn dài đã đi tìm cái vỏ bề ngoài để chứng tỏ bản thân như để cho thấy mình là tất cả, là nhất: giáo xứ tôi lập, nhà thờ tôi xây, cộng đoàn tôi thiết lập, nhà khách tôi dựng, trường học tôi sửa, vườn cây tôi trồng, cơ sở hạ tầng nếu không có tôi thì ai vào đây. Họ đã tôn vinh chính mình.

Vâng, “Tôi” được đưa lên cao tới trời xanh cùng với mọi thứ công phúc, mọi thứ vỏ quý giá đắt tiền mà tiếc là không thấy ruột đâu cả. Ruột đó chính là Thiên Chúa được tôn vinh, Danh Chúa được cả sáng và con người nhận đuợc ân sủng, các linh hồn được giải thoát.

Vỏ và Ruột

Trong các lãnh vực thời nay: kinh tế, chính trị, khoa học, ý tế, giáo dục, nông nghiệp, chăn nuôi trồng trọt, khoa học kỹ thuật, giải trí, âm nhạc…. cũng đầy dẫy những người luôn đi tìm và đánh giá sự thành đạt, nhận định một con người dựa vào tiêu chuẩn cái vỏ bề ngoài ấy. Mà chẳng màng đến nhân cách, đạo đức, hy sinh, phục vụ.

Vỏ và Ruột

Cũng vậy, trong lãnh vực gia đình, chuyện chọn bạn đời, chọn rể chọn dâu. Chẳng ít ông bố bà mẹ chọn dâu rể cho con dựa vào tiêu chuẩn cái vỏ bề ngoài, hào nhoáng, chóng qua, mặc cho con cái sau này phải gánh chịu hậu quả đau thương thế nào:

Xem anh ta khoẻ không, nhà mình có nhiều ruộng lắm, cần người làm đó con ạ.
Xem anh ta có biết lái xe không, nhà mình có nhiều xe tải, cần người chở đất, giao hàng.
Xem anh ta tiền lương mỗi tháng được bao nhiêu, rồi nhà anh ta có việt kiều không.
Xem nhà anh ta có bao nhiêu ruộng vườn, hay cơ sở làm ăn, hoặc cửa hàng buôn bán.
Xem nhà anh ta có đông anh em không, khi ra riêng thì được bao nhiêu.
Xem coi anh ta có biết tâm lý, có hay quà cáp cho cha mẹ không.
Xem nhà cô ta có của hồi môn là bao nhiêu.
Xem nhà cô ta có ai làm việc cấp lớn không.
Xem cô ta có nhanh tay nhanh chân không, nhà mình các em còn nhỏ, các cháu lại đông…
Xem cô ta ăn nhiều hay ăn ít, tiết kiệm hay hoang phí. Siêng năng hay lười biếng. Lấy nó rồi nai lưng ra mà làm cho nó chưng diện.
Xem nhà cô ta có rộng rãi không hay là keo kiệt, khó nhờ vả.

Thật tội nghiệp, bất hạnh và đau khổ cho con cái lại có bố mẹ như thế, chọn vỏ bỏ ruột.

Chọn bạn đời cũng vậy. Không thiếu những người dựa vào bề ngoài rồi tiến đến hôn nhân.

Chỉ vì mái tóc dài bóng mượt hay má lúng đồng tiền hoặc nốt ruồi son mà nhắm mắt lấy hẳn mấy chục ký thịt về làm vợ.

Chỉ vì cái răng khểnh, giọng hát hay, nét chữ đẹp, viết thư khéo mà sẵn sàng lấy nửa tạ thịt làm chồng.

Thật nguy hiểm khi chọn cái vỏ làm tiêu chuẩn để tìm kiếm, phấn đấu. Bởi cái vỏ thì có thể nứt, có thể bể bất cứ lúc nào, một khi cánh cửa cuộc đời khép dần lại: sắc đẹp tàn phai, sức khoẻ hao mòn, tiền bạc qua đi, nghề nghiệp không còn.

Vì thế, nhiều người vất vả cả đời, khi nhắm mắt xuôi tay mà chẳng thưởng thức được chút cà phê nào cuộc đời. Thật tiếc. Phải chăng đây là nguyên nhân làm cho nhiều người phải khổ đau.

Ruột thật

Hình ảnh lễ Ngũ tuần thật đẹp. Cái ruột thật chính là Thánh Thần của Đức Kitô, là các tông đồ, là mọi người. Cái ruột thật ấy không hề bị giới hạn hay lệ thuộc bởi màu da, sắc tộc, ngôn ngữ hay trình độ. Mà tất cả đều được đón nhận sự thật về Ngôi Hai Thiên Chúa, đều được thưởng thức một cách hả hê, vui sướng. Người đông như thế, nhưng lại chỉ là một. Một đức tin, một lòng mến, một can đảm. Một hy vọng, một tin tưởng, một phấn đấu. Một hành trình dấn thân đi tìm cái ruột và thưởng thức nó. Đó chính là Thiên Chúa, là con người, là chân lý, là sự thật, là tình yêu, là bình an và hạnh phúc.

Thanh Thanh