PDA

View Full Version : T - Tá điền tốt lành của Chúa



Dan Lee
10-05-2008, 11:18 AM
Tá Điền Tốt Lành Của Chúa

Sau cùng chủ sai chính con trai mình đến với họ, vì nghĩ rằng: Họ sẽ kính nể con trai mình. Nhưng bọn làm vườn vừa thấy con trai ông chủ liền bảo nhau: "Đứa con thừa tự kia rồi, nào anh em! Chúng ta hãy giết nó đi và chiếm lấy gia tài của nó". Rồi họ bắt cậu, lôi ra khỏi vườn nho mà giết. Vậy khi chủ về, ông sẽ xử trí với bọn họ thế nào?" Các ông trả lời, "Ông sẽ tru diệt bọn hung ác đó, và sẽ cho người khác thuê vườn nho để cứ mùa nộp phần hoa lợi". (Mt 21, 33-43).

Bài đọc Phúc Âm của tuần này, quả chúng ta thấy thật rõ người con thừa tự Chúa Giêsu muốn ám chỉ trong bài dụ ngôn này là ai rồi! Người con thừa tự này chính là Chúa Giêsu, con một của Thiên Chúa tối cao, được Chúa Cha gởi đến để thu phần hoa lợi về cho Cha, nhưng bọn làm vườn vừa thấy con trai ông chủ liền bảo nhau: "Đứa con thừa tự kia rồi, nào anh em! Chúng ta hãy giết nó đi và chiếm lấy gia tài của nó". Rồi họ bắt cậu, lôi ra khỏi vườn nho mà giết chết.

Rồi sau ấy, Chúa Giêsu hỏi các thượng tế và các kỳ lão trong dân rằng: "Vậy khi chủ về, ông sẽ xử trí với bọn họ thế nào?" Các ông trả lời, "Ông sẽ tru diệt bọn hung ác đó, và sẽ cho người khác thuê vườn nho để cứ mùa nộp phần hoa lợi".

Qua câu hỏi trên của Chúa Giêsu dùng để hỏi các thượng tế và các kỳ lão, có phải Chúa Giêsu Ngài đã biết rất rõ lòng dạ của dân đạo đức giả này, xem thật sự họ trả lời như thế nào để Chúa thẳng thừng trách mắng và sửa dậy các ông. Chúa Giêsu phán: "Các ông chưa bao giờ đọc thấy trong Kinh Thánh: "Chính viên đá bọn thợ loại ra, đã trở nên viên đá góc. Đó là việc Chúa làm và là việc lạ lùng trước mắt chúng ta!" Bởi vậy, Tôi bảo các ông: "Nước Thiên Chúa sẽ cất khỏi các ông để trao cho dân tộc khác biết làm cho trổ sinh hoa trái".

Từ khi Người Con thừa tự này chính là Chúa Giêsu Kitô chết trên Thập Giá cách đây đã gần 2000 năm, nhưng có phải vườn nho của Chúa Cha xưa cũng vẫn còn. Theo thời gian đám tá điền gian ác trước kia cũng đã chết. Vấn đề ở đây lạ một điều là ta chẳng thấy Chúa Giêsu nói một lời gì về vấn đề sửa trị của Chúa Cha đối với đám tá điền gian ác này cả! Và sau khi Người con thừa tự đã bị giết chết và Người Chủ của vườn nho đã trở về để cai quản vườn nho của Người!?

Ngay tại thời đại ngày nay chúng ta cũng thấy còn nhan nhãn những tá điền rất là gian ác. Họ mướn vườn nho của chủ để dùng làm huê lợi cho chính mình. Họ thành công cũng nhờ vào vườn nho của Người Chủ mới giúp họ trở thành giầu có, nhưng họ rất là vô ơn và luôn phản bội, trong thâm tâm và trong lòng của họ luôn luôn ao ước ngày nào đó chính mình sẽ được làm chủ của vườn nho ấy nên đêm ngày luôn tìm kiếm cách và dịp thuận lợi để thủ tiêu cho được người chủ của vườn nho đó! Và những ai có liên hệ với người Chủ vườn này thì đều được họ ghi vào sổ bìa đen để khi có dịp là sẽ chịu nạn chung với Chủ. Thưa, những tá điền của thời đại ngày nay là những ai? Thưa là tất cả chúng ta đây! Tất cả chúng ta ai là những người xem Chủ của đời mình là danh vọng, quyền lợi, và thú vui thế trần. Những ai cứ tưởng rằng mình đang có tất cả là sẽ sống muôn đời. ... sẽ không bao giờ chết. ... và khi chết là ta cũng sẽ đem tiền trần gian mà đi mua được mọi thứ bất kể nơi nào ta đến!?

Buồn thay và cũng rất tội nghiệp thay cho những người tá điền gian ác đang ở thời đại này! Cái Của mà họ đang có đã bằng ai trong khi còn rất nhiều người giầu có và học thức hơn mình. Thật tội nghiệp cho họ là những gì họ đang có chỉ là tạm thời mà thôi! Nếu họ là con người sành đời thì họ phải hiểu được rằng chỉ cần kinh tế thị trường bị tuột giốc hay trong tình trạng suy thoái nặng, thì những gì họ có cũng chỉ còn là con số không, như tất cả chúng ta đang chứng kiến kinh tế thị trường của toàn cầu đang gặp nạn lớn, ảnh hưởng tất cả sự sống của mọi người. Bao nhiêu người đang bị chao đảo vì mất tiền. Bao nhiêu người sẽ không có việc. Bao nhiêu người sẽ bị mất việc. Bao nhiêu người sẽ trở thành vô gia cư (homeless). Bao nhiêu người sẽ bị khốn khổ, điên, mất chồng, mất vợ, mất con, bị điêu đứng vì không nghĩ rằng sẽ có tình trạng nguy kiệt như ngày hôm nay, bị sốc, và bao nhiêu nỗi khó khăn trước mặt,. ...

Còn những tá điền khác khôn ngoan của Chúa thì sao khi họ cũng đứng trên bờ vực thẳm của sự mất mát lớn này! Họ sẽ nghĩ sao, họ sẽ suy tính và quyết định ra sao trong tình trạng bi đát xẩy ra cho tất cả những ai có tiền của dù là nhiều hay ít. Có phải họ luôn luôn có tâm tình cảm tạ Chúa cho dù họ có bị mất ngay trong lúc này!? Vì có phải họ nghĩ rằng tất cả đều là của Chúa!? Năm nay làm ăn mưa không thuận và gió không hòa, mất mùa có phải một mình mình bị đâu, mà khắp nơi cùng đều bị một nạn chung hay không? Chúa không ban cho thì có nghĩa tất cả chúng ta cùng hợp nhau lại để giúp nhau có sáng kiến gì để giúp nhau qua khỏi? Những lúc này có phải là lúc mà gia đình phải hiệp nhất một lòng mà giúp nhau, đỡ đần cho nhau không? Rồi thì có phải nếu gia đình không tự giải quyết được, thì có nghĩa ta phải đành lòng chạy đến cùng với người họ hàng thân thuộc của mình, mà nhờ vả và hỗ trợ cho nhau không? Cùng lắm nếu còn chưa giải quyết được thì có thể chúng ta cùng chạy đến với cộng đoàn và nhờ sự giúp đỡ nhân danh là con cái cùng một Cha trên Trời hay không?

Biến cố nào thì cũng gọi là biến cố. Nếu cần sự trợ giúp thì trợ giúp nào cũng là giống nhau thôi! Như bão tố lụt lội cần phải chạy bỏ nhà, bỏ cửa, bỏ làng mạc, nơi ta đang cư ngụ. Như đám cháy lớn bao nhiêu nhà cửa tiêu tan, trường ốc, hàng quán, cần phải di cư gấp. Như giặc đến làng thì tất cả mọi người già trẻ lớn bé phải bỏ chạy lấy thân. Có ai trên đời chưa từng trải qua những cảnh như thế này, để hiểu rằng có nhiều biến cố ta ra đi với hai bàn tay trắng và đòi hỏi bao nhiêu thời gian để gầy dựng lại những gì ta bị mất.

Chúng ta phải hiểu được rằng có những thứ mất mát ta gầy dựng lại được, nhưng có những mất mát rất lớn trong đời người của mình mà không bao giờ chúng ta có thể có lại được hay tìm lại được. Của cải ta có thể tạo được chúng nếu ta cần cù làm việc. Có thể không nhiều nhưng chắc rằng đủ để nuôi miệng của chúng ta. Mất người thân trong gia đình là sự mất mát rất lớn nhưng ta cũng tìm được niềm an ủi rất nhiều là người thân của chúng ta được Chúa thương yêu hơn chúng ta nhiều. Chỉ có một cái mất mát to lớn nhất trong cuộc đời vĩnh viễn của chúng ta là mất Linh Hồn. Nhưng có phải trong hiện tại với một cuộc sống phồn vinh, giầu có, một bước lên xe hơi, thì Linh Hồn là cái mà không mấy ai trong chúng ta để ý đến!?

Trong bài dụ ngôn của Chúa hôm nay cho chúng ta cảm nghiệm được rằng Vườn Nho của Chúa vẫn còn đó và tất cả tá điền của Chúa đều được làm chung trong một vườn nho to lớn của Chúa. Chúa vẫn để tất cả những tá điền gian ác chung sống với những tá điền tốt lành. Vì sao!? Thưa vì dụ ngôn này cũng chẳng khác mấy với dụ ngôn cỏ lùng mọc chung với lúa tốt vậy!? Chúa sẽ để chúng sống với nhau và đợi đến mùa gặt thì Chúa sẽ sai các Thiên Thần đến để mang tất cả những cỏ lùng bó chúng lại với nhau và thẩy chúng vào lửa của đời đời. Còn lúa tốt sẽ được gặt, bó lại, và đem về Lẫm của Nhà Chúa, nơi mà chỉ có sự hiền hòa thương yêu được chăm sóc kỹ lưỡng bởi Người Cha rất mực nhân lành, luôn yêu thương những đứa con được Chúa tuyển chọn, sống một cuộc đời tốt lành khi còn sống nơi trần gian, và cho những ai biết kính sợ Thiên Chúa và yêu thương anh chị em như mình ta vậy, Amen.

Tuyết Mai