PDA

View Full Version : C - Chúa mời gọi: Lạy Chúa, con đây ( CHÚA NHẬT 26 THƯỜNG NIÊN A )



Dan Lee
09-26-2008, 04:54 PM
Chúa mời gọi: Lạy Chúa, con đây


CHÚA NHẬT 26 THƯỜNG NIÊN A

Ezekiel 18: 25-28; Tv 25; Philipphê 2: 1-11;Matthêu 21: 28-32

Anh chị em thân mến,

Anh chị em có nhớ những tấm bìa cứng không? Trên đó các nhà thuyết giảng thường viết dàn ý chính bài chia sẻ của mình. Và đây là một gợi ý cho Anh chị em: hãy nhớ lại những lần có người đã hứa là sẽ làm một việc nào đó cho anh chị em, nhưng rồi họ không làm, hoặc thậm chí có người hứa chắc chắn làm điều gì với anh chị em, nhưng lại đổi ý rồi quên luôn. Những lần như thế có làm cho chúng ta thất vọng không? Và mỗi lần bị như vậy chúng ta nên viết lên một tấm giấy. Dĩ nhiên khi anh chị em làm như tôi nói, sẽ thấy việc thực hành này hơi vất vả. Và rồi anh chị em thử sắp những tấm giấy ấy trước mắt để đếm xem có bao nhiêu tấm bìa cứng?

Làm như vậy sẽ nhắc anh chị em nhớ đến tất cả những điều xảy ra thời thơ ấu: như có một người bạn hứa, rồi làm dấu thánh giá trên ngực như để cam kết giữ lời. Hay một nhóm bạn bè hứa sẽ giúp bạn qua cơn khó khăn trong đời, nhưng sau đó quên lới hứa. Một người thân qua đời, và nhà quàn của người bà con hay anh em trong nhà hứa "tôi sẽ giúp bạn ngay", nhưng rồi họ quên tịt đi. Một người hẹn sẽ gặp bạn, nhưng sau đó không hề gọi lại bạn và im bặt. Tôi nghĩ, thà rằng những người đó nói thẳng là không giúp được bạn đi. Thà rằng họ nói "không, tôi không giúp được", như thế còn thật thà hơn là nói "để tôi giúp" rồi lại "không giúp".

Khi có một người mà chúng ta tin tưởng và có vẻ thành thật, nói là "sẽ giúp" rồi không giữ lời hứa, làm chúng ta thất vọng. Chúng ta bị hụt hẫng, vì chúng ta tin tưởng vào lời hứa của họ. Chúng ta nghĩ, có thể dựa vào lời hứa của người đó khi chúng ta gặp khó khăn, nhưng rồi người đó biến đi đâu mất. Chúng ta muốn nói ngay với người đó là "sao bạn lại hứa.." nhưng, họ đâu có đấy để chúng ta than với họ.

Có những khoảnh khắc hệ trọng xảy ra trong đời sống chúng ta và một người bạn đã nhận là "tôi sẽ giúp" một cách thành thật. Lời hứa đó thật cần thiết, nhất là những khi có chuyện không may xảy ra. Một người hứa sẽ thương yêu và trung thành "khi khỏe mạnh cũng như lúc yếu đau, cho đến khi cái chết chia lìa", nhưng rồi chúng ta thấy những lời thề "xin vâng" trong những lúc quan trọng đó cũng thành những lời thề trống rỗng, hay không thành thật. Sau một thời gian, đời sống trở nên lạnh nhạt rồi lời thề "xin vâng" thành "không".

Làm sao chúng ta lại không chán nản được khi nhìn thấy những tờ bìa mà chúng ta xếp thành một chồng cao? Ai có thể trách chúng ta khi trái tim và lòng chúng ta đã khép lại vì không còn tin vào lời hứa của ai nữa? Chúng ta nhìn vào chồng bìa giấy đó với cõi lòng se lại vì những vết thương được ghi trên các tấm giấy ấy.

Nhưng chúng ta cũng nên nhớ rằng, đã có những lần chính chúng ta cũng đã nói "vâng" rồi sau đó thành "không". Thử hỏi chúng ta còn nhớ không? Thử hỏi chúng ta có nên viết một chồng giấy bìa khác hay không, để xem xét những lời hứa mà chính chúng ta đã quên đối với người khác? Nhiều khi chúng ta vì muốn làm vừa lòng một ai đó nên hứa "vâng" đại, nhưng sự thật là "không". Chúng ta đôi khi nói "vâng" để tránh sự phiền phức, rõ ràng là chúng ta đã không thành thật. Chính chúng ta cũng đã nhiều lần hứa không thành thật. Làm cho người khác tin vào chúng ta, nhưng sự thật chúng ta không hề giữ lời hứa với họ, và những người đó cũng đã thất vọng với chúng ta.

Có những người trong chúng ta đã tuyên thệ, nhưng rồi không hoàn toàn giữ lời thề. Chúng ta có thể đã coi thường người khác, nên để sự việc trở nên bê bối, không hoàn toàn dấn thân giữ lời hứa khi gặp khó khăn.

Qua Bí Tích rửa tội, và với nhiều lần tuyên lời cam kết của Bí Tích rửa tội, chúng ta đã thưa "vâng" với Chúa Giêsu nhiều lần. Nhưng thử hỏi lời cam kết "vâng" ấy có bị chúng ta biến thành "không" chưa? Việc sống đạo của chúng ta có trở thành lối sống bề ngoài không? Có khi nào chúng ta tỏ vẻ sống đạo thật nhưng bên trong thì lơ là không? Hay là chúng ta chỉ theo thói quen mà thôi? Chúng ta không để hết tâm trí vào đời sống đạo thật, lời hứa "vâng" thật ra là lời nói "không". Chúng ta lo ngại là nếu chúng ta thành thật thưa "vâng" với Chúa Kitô để phục vụ Ngài thì chúng ta sẽ phải thay đổi đời sống hiện tại của chúng ta, nên chúng ta lại định là "không".

Chúng ta nên xét kỹ từ đáy lòng vì có thể chúng ta đang chống đối lại Thiên Chúa. Chúng ta có thể giống như những người cố gắng chừa rượu. Những người đó phải đi qua một chương trình gồm 12 giai đoạn, nhờ vậy họ nói là chương trình đó đã giúp họ bỏ rượu. Vậy chúng ta phải làm gì để thay đổi như họ, hay chúng ta lờ đi, coi những điều hứa đó chưa đúng thật, để rồi lời nói của chúng ta không đi đôi với việc chúng ta làm. Trước mặt người khác chúng ta nói "vâng" nhưng thật lòng chúng ta thì không như vậy.

Khi đến bàn Tiệc thánh hôm nay, chúng ta nên mang đến hai xấp giấy bìa. Trong đó ghi những trường hợp làm chúng ta bị thất vọng nặng nề vì những lời hứa của người khác. Chúng ta xin được diệu êm trong lòng, và nhờ Chúa Kitô đang hiện diện trong bí tích Thánh Thể sẽ an ủi chúng ta, vì chính Ngài cũng đã bị thất vọng về những phản bội của người thân Ngài.

Chúng ta cũng xin ơn tha thứ cho những ai đã bị chúng ta gây thất vọng vì những lời hứa không thành thật của chúng ta. Những người đó đặt tin tưởng vào chúng ta, trong những lúc họ cần sự giúp đỡ, mà chúng ta bỏ quên họ và không hiện diện để giúp họ theo lời hứa của chúng ta.

Trong dụ ngôn hôm nay, tôi thấy hơi lạ, vì dụ ngôn không nói gì đến kết quả của câu chuyện. Người con thứ nhất làm việc ra sao sau khi người đó ra vườn nho làm việc? Anh ta có làm đầy đủ công việc không? Không có câu nào nói về những việc phải làm trong ruộng nho. Điểm chính chỉ hướng vào người con đổi ý, rồi sau đó trở lại giữ lời thực hiện công việc. Có lẽ đó là những việc làm đẹp lòng Thiên Chúa, do vậy chúng ta hãy muốn phục vụ Ngài, chúng ta muốn cố gắng đáp lời mời gọi của Ngài trong lúc chúng ta để chính Thiên Chúa giúp chúng ta làm những điều khác, từ việc lớn tới việc nhỏ.

Chuyển ngữ FX Trọng Yên, OP
Lm Jude Siciliano OP