PDA

View Full Version : DĐ - ĐÔI GIÀY CỦA PHÚ ÔNG



Dan Lee
09-12-2008, 02:44 PM
ĐÔI GIÀY CỦA PHÚ ÔNG

http://vietcatholic.net/pics/4939260.gif

Một phú ông theo đạo Hồi, sau khi tham gia bữa tiệc thịnh soạn thì đi vào trong nhà thờ cầu nguyện, ông ta phải cởi đôi giày rất đắc tiền của mình bỏ ngoài cửa. Khi ông ta cầu nguyện xong bước ra cửa nhà thờ, thì phát hiện đôi giày của mình không cánh mà bay mất tiêu.

- “Tôi thật lơ đãng quá, đem đôi giày bỏ bên ngoài cửa, đúng là tạo cơ hội cho kẻ trộm cắp.”

- “Tôi rất muốn đem đôi giày tặng cho đối phương, nhưng thật đáng tiếc, tôi lại làm cho nhân loại nhiều thêm một đứa ăn cắp. “

(Trích: Bài ca của loài ếch, phần tu đức)

Suy tư:

Một đôi giày bị mất cắp mà có hai câu trả lời: một câu thì trách mình sao quá lơ đãng, và một câu khác nói để an ủi mình.

Con người ta thường là như thế, khi của cải đầy nhà đầy kho thì không hề bố thí giúp đỡ người khác, đến khi bị mất của thì lại nói với người khác để đỡ thẹn: tôi định bố thí cho người nghèo, nhưng bây giờ thì mất hết rồi, hoặc là, tôi muốn giúp họ nhưng e rằng tạo cơ hội cho họ làm biếng thêm...

Làm việc bác ái thì không đợi đến ngày mai, cứu giúp người khác thì không đợi đến sang năm hay đợi đến có cơ hội thuận tiện, bởi vì “một miếng khi đói bằng gói khi no”.

Bác ái là đồng phục của người Ki-tô hữu, nhưng có những người Ki-tô hữu chỉ có bác ái trong nhà thờ mà thôi: họ bỏ tiền thau rất nhiều và cúng cho nhà thờ cũng lắm để được tiếng khen; họ chỉ có bác ái giúp đỡ các cha sở vốn đã giàu có lại giàu có thêm, còn những người nghèo nằm lê lết bên vệ đường trước mặt họ thì họ lại nhìn mà không thấy...ha ha ha...

Hành động của bác ái là nếu giúp được thì lập tức ra tay giúp đỡ, bằng không được thì cũng nói lời an ủi.

Ai mà không vui khi họ đã thấy tấm lòng của mình luôn quan tâm đến họ chứ !

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.