PDA

View Full Version : C - CHÓ DỮ ĐẾN RỒI (dành cho trẻ em)



Dan Lee
05-30-2008, 04:26 PM
CHÓ DỮ ĐẾN RỒI

http://www.vietcatholic.net/pics/Deer_mail.gif

Ngày xửa ngày xưa, có một con chó nhìn thì rất an tịnh, rất thật thà, khi không có người thì nó yên lặng nằm ở đó, nhưng khi có người đi qua, thì phảng phất hình như nó vui vẻ như được ăn vậy, lắc lắc cái đuôi đuổi theo người không thả, cho đến khi cắn được gót chân của người mà thôi. Lúc ấy, mọi người mới ý thức được té ra nó là một con chó biết cắn người.

Trong lòng chủ nhân nghĩ rằng: nếu cứ để như thế thì không biết nó sẽ đem lại bao nhiêu là tai họa, làm sao bây giờ ? Có lẽ nên trừng phạt nó một chút thì nó sẽ tốt.Thế là chủ nhân cột một cái chuông trên cổ con chó, khi tiếng chuông vang lên thì mọi người biết con chó cắn người đến.

Qua mấy ngày sau, chủ nhân cảm thấy làm như thế vẫn chưa đủ, thế là ông ta làm thêm một tấm ván rất nặng và dùng giây xích cột cổ con chó và cột chân nó lại, để nó không thể chạy nhanh được.

Vừa mới bắt đầu, vì phải gánh thêm miếng ván nặng nên con chó uất ức không vui, nó thường cúi đầu thấp, cụp đôi tai như không có tinh thần, cứ như thế qua một thời gian thì tình trạng hình như có biến chuyển. Mỗi khi nó xuất hiện đầu đường cuối phố, thì cái chuông trên thân cũng kêu lên “leng keng leng keng”, mọi người bắt đầu thì thầm chuyện riêng: “Anh nhìn con chó ấy rất có nhiều cái thú, khi đi thì tiếng leng keng không ngừng kêu, trên thân lại mang một tấm bảng, thật hài hước !” “Đó là con chó dữ cắn người, tiên vàn nên cẩn thận.”

Con chó ấy cảm thấy người ta bắt đầu chú ý đến nó, mặc dù nó không biết người ta nói những gì, nhưng chỉ cần nó vừa xuất hiện, thì người ta sẽ ném vào nó những ánh mắt khác biệt, nói chuyện xầm xì không thôi. Cho nên nó bắt đầu có tinh thần, trong bụng nghĩ: phải chăng mình nổi tiếng nhờ cái chuông và tấm ván ? Và để khoe khoang nên nó thường chạy tới chạy lui giữa chợ, và cùng với những con chó khác nói về cái chuông của nó. Bởi vì nó cảm thấy đây là một loại tiêu chí so với những con chó khác thì nó rất mạnh khỏe.

Một con chó săn nhìn thấy nó, không nhịn được nên không ngừng thở dài, nó cảm thấy thân là một vị cao tuổi đức độ, cần phải giáo huấn đôi ba câu với con chó vừa vô tri vừa thích khoe khoang này.

Nó nói: “Này anh bạn nhỏ, tại sao anh bạn lại dùng cái chuông và tấm vàn để làm vinh dự mà khoe khoang ? Những thứ đó làm cho mọi người chú ý, nhưng anh bạn biết không ? Đó là một thứ nhục mạ đó, để cho mọi người biết bạn là một con chó thích cắn người.”

Hóa ra, nổi tiếng là có đức tính đẹp là một chuyện; nhưng làm việc xấu có tiếng, đó lại là chuyện khác.

(Trích: Câu chuyện nhỏ, đạo lý lớn)

Gợi ý:

Các em thân mến,

Tục ngữ nói: “Việc tốt không ra khỏi cửa, việc xấu thì truyền đi vạn dặm”, ý của câu nói này là những việc làm tốt thì không dễ dàng truyền vang đi nhanh, nhưng những việc xấu thì truyền đi khắp nơi rất nhanh. Nếu vì người khác mà tận tình giúp đỡ họ trong lời nói cũng như trong việc làm, thì tiếng tăm của chúng ta sẽ không xảy ra tình trạng để tiếng xấu muôn đời hoặc bị người ta phỉ nhổ.

Cho nên các em phải biết suy nghĩ trước khi nói, để lời nói của các em khỏi bị người ta chê cười, phải suy nghĩ trước khi làm việc, để công việc của các em có lợi cho mọi người mà bản thân mình không ân hận.

Con chó nhìn thì thấy thật thà, an tịnh, nhưng lại hay cắn người nên bị mang gông cùm vào thân mà nó cứ lấy đó làm vinh vang, thật tội nghiệp cho nó vậy. Khi mình làm việc không tốt mà có người khen, thì hãy coi chừng, họ khinh dể và nhạo báng đó.

Các em thực hành:

- Không khoe khoang những việc mình đã làm được, dù là việc tốt có tiếng tăm.

- Không nhìn áo quần mình mặc, nhìn xe mình chạy để khoe khoang, vì những thứ đó có ngày sẽ xấu sẽ hư đi.

- Tập sống khiêm tốn với mọi người.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.