PDA

View Full Version : H -HOA BẢY MÀU (dành cho trẻ em)



Dan Lee
04-30-2008, 09:54 PM
HOA BẢY MÀU


http://www.vietcatholic.net/pics/Dog-02.gif

Trân Ni cầm bánh mì trên đường về nhà, đột nhiên xuất hiện một con chó chạy đến, giựt mất cái bánh trong tay nó, Trân Ni thấy như vậy thì chỉ biết khóc mà thôi.

Lúc ấy, có một bà lão đến tặng cho nó một đóa hoa, trên đóa hoa có bảy cánh hoa với bảy màu khác nhau, bà lão nói: “Nó có thể giúp cháu thực hiện bảy nguyện vọng.”

Trân Ni cầm lấy đóa hoa, xé ra cánh hoa màu xanh và nói: “Cánh hoa xanh, đem bánh mì trả lại cho ta, và đưa ta về nhà.”

Chỉ chớp mắt, Trân Ni đã cầm bánh mì và hoa ở trong nhà. Nó nhón chân lên muốn cắm hoa vào trong bình hoa, nhưng vì không cẩn thận nên bình hoa rơi xuống đất và vỡ nát, Trân Ni vội vàng xé cánh hoa đỏ và nói: “Cánh hoa đỏ, mau làm cho bình hoa hồi phục lại như cũ”, quả nhiên trong nháy mắt hoàn toàn trở lại như cũ.

Trân Ni đi vào trong sân, nhìn thấy một bọn trẻ em nam đang đùa giỡn trò “thám hiểm bắc cực”, nó xé ra cánh hoa màu xanh lam và nói: “Nhanh, mang ta đến bắc cực !” lời vừa nói xong, trước mắt Trân Ni biến thành những tảng băng tuyết trắng xóa. Ở bắc cực, Trân Ni lạnh đến phát run, nó vội vàng lấy ra cánh hoa màu xanh lục và nói: “Mau đưa ta về lại nhà !” không đợi Trân Ni phản ứng thì nó đã cầm hoa đang đứng trong sân nhà.

Tiếp theo, nó lại nhìn thấy bầy em bé gái đang đùa giỡn, trong lòng rất ngưỡng mộ, thế là xé ra cánh hoa màu tím và nói nó muốn tất cả đồ chơi của toàn thế giới. Kết quả, đồ chơi từ bốn phương tám hướng bay lại đầy cả trong nhà ngoài sân, lại còn không ngừng bay lại, Trân Ni vội vàng xé ra cánh hoa màu cam đem tất cả đồ chơi mất tiêu.

Lúc này, Trân Ni phát hiện mình chỉ còn dư lại một cánh hoa trên tay mà thôi, nó rất hối hận vì đã lãng phí nhiều cánh hoa. Lúc bấy giờ, có một em bé trai chống cái nạng đi đến, thế là Trân Ni cầm lấy cánh hoa còn lại và nói: “Mau làm cho chân của em bé lành lại”, cái chân của em bé trai tức khắc khỏe mạnh, em bé trai và Trân Ni rất vui mừng và cùng vui đùa với nhau rất vui vẻ.

(Trích: Câu chuyện nhỏ, đạo lý lớn)

Gợi ý:

Các em thân mến,

Những chuyện để mình vui vẻ nhất không phải là đóng kịch diễn trò, cũng không phải là mình có đầy đủ tất cả các đồ chơi, nhưng chính là khi có thể giúp đỡ người khác, hoặc làm một vài công việc có ý nghĩa, đó chính là niềm vui thật.

Niềm vui lâu dài nhất chính là giúp đỡ người khác, và niềm vui trọn vẹn chính là tự nguyện làm một vài việc thiện.

Khi chúng ta tìm niềm vui qua những trò diễn kịch và khi màn kịch kết thúc thì niềm vui cũng kết thúc, khi chúng ta tìm niềm vui qua các đồ chơi, mà đồ chơi thì chơi hoài cũng nhàm chán, và thế là nhàm chán lại kéo theo nỗi buồn...

Là người Ki-tô hữu nên chúng ta có những niềm vui chân thực phát xuất từ lòng yêu mến Thiên Chúa và yêu thương tha nhân, chỉ có lòng yêu mến Thiên Chúa và yêu tha nhân mới có khà năng làm cho niềm vui của chúng ta nên trọn vẹn mà thôi, bởi vì như thánh Phan-xi-cô Át-xi-xi đã nói rằng: khi cho đi là khi được lãnh nhận dồi dào.

Các em thực hành:

- Để ý giúp đỡ một vài người bạn gặp khó khăn.

- Mỗi ngày cố gắng làm một việc thiện, như: thăm bạn bị bệnh, dẫn một người già qua đường.v.v...

- Vui cười khi làm việc thiện.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.