PDA

View Full Version : B - BÀN CỔ KHAI THIÊN



Dan Lee
04-01-2008, 03:13 PM
CHUYỆN THẦN THOẠI
Tác giả: Bá Linh

Qua thần thoại, hiểu văn hóa Đông Tây,

để tư duy của trẻ em được rộng lớn vô hạn.


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

Dịch và viết suy tư

Lời mở đầu:

Trong hơn bảy năm liên tiếp, mục “Mỗi Ngày Một Câu Chuyện” trên Vietcatholic.net được quý độc giả ưu ái đón nhận, với những suy tư dành cho người lớn.

Tình cờ, trong ngày hôm qua nghe điện thoại của hai bạn trẻ tự giới thiệu là giáo lý viên thuộc giáo phận Hanoi- VietNam, nói: “Cha chỉ viết dành cho người lớn, cha quên mất tụi nhỏ, xin cha dùng kho tàng truyện cổ tích phong phú mà cha đã dịch ra tiếng Việt, hướng dẫn tụi nhóc, để các em vừa đọc vừa học biết Lời Chúa qua câu chuyện kể.” Đây cũng là thánh ý Chúa nhắn gởi tôi qua các bạn trẻ hằng ngày theo dõi Vietcatholic.net...

Với tâm tình ấy, từ hôm nay mục “Mỗi Ngày Một Câu Chuyện” sẽ là dành riêng đặc biệt cho các em (trong sáu tháng), đương nhiên là người lớn cũng có thể đọc và suy tư.

Xin cám ơn Vietcatholic.net và quý vị độc giả.

Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.

Lưu ý: Trong tiết mục “Mỗi Ngày Một Câu Chuyện” từ trước đến nay trên Vietcatholic.net, tất cả các câu chuyện đều do Lm. Giuse Maria Nhân Tài dịch nguyên văn từ tiếng Trung Quốc, không sao chép lại bất cứ câu chuyện của các dịch giả nào (dù có những câu chuyện đã được các dịch giả trong nước dịch ra tiếng Việt trước năm 1975).


--------------------------


BÀN CỔ KHAI THIÊN

Ngày xửa ngày xưa, trời và đất liên kết với nhau thành một khối, nhưng giữa trời và đất thai nghén một người khổng lồ tên là Bàn Cổ. Trãi qua một vạn tám ngàn năm, Bàn Cổ tỉnh dậy, bị trời đất trên dưới bốn phía đè nén không cách gì đứng lên được, thế là ông ta dùng sức mạnh mở trời ! Sau một tiếng “cạch” lớn vang trời, trong cảnh tối tăm giữa trời đất xuất hiện một luống ánh sáng, trời từ từ lên cao, bày ra bầu trời trong xanh; đất chậm chạp trầm xuống tích tụ thành một vùng rộng lớn rất dày. Trời và đất từ đó chia đôi.

Bàn Cổ lo lắng trời và đất sẽ hợp lại nữa, bèn thẳng tay chống đở trời cao, chân đạp xuống đất, mà thân thể của ông ta cũng theo chiều cao của trời mà không ngừng cao thêm.

Một vạn tám ngàn năm sau thì Bàn Cổ mệt và chết.

(Tam ngũ lịch ký)

Gợi ý:

Một vạn tám ngàn năm là con số tượng trưng cho thời gian rất lâu rất lâu của câu chuyện thần thoại này, cũng như trong sách Sáng Thế Ký nói Thiên Chúa dựng nên vũ trụ trong Sáu ngày, và ngày thứ bảy Chúa nghỉ ngơi. Con số Sáu ngày chỉ là con số tượng trung và ấn định sáu khoảng thời gian Thiên Chúa tạo dựng vũ trụ và con người, chứ không phải sáu ngày của một tuần như chúng ta tính bây giờ.

Vũ trụ vạn vật và con người đều được Thiên Chúa tạo dựng, và Ngài trao quyền làm chủ vạn vật cho con người tiếp tục thay mặt Ngài mà làm cho vũ trụ thế giới này ngày càng đẹp hơn. Và, mỗi một con người đều có bổn phận phải gìn giữ, xây dựng xã hội này tôt đẹp hơn theo thánh ý của Thiên Chúa.

Bàn Cổ vì chống trời đạp đất lâu ngày nên mệt mà chết.

Thiên Chúa của chúng ta là Đấng tạo dựng và là căn nguyên của mọi sự, cho nên Ngài là Đấng hằng sống.

Các em thực hành:

- Tin tưởng có một Thiên Chúa duy nhất tạo dựng vũ trụ.

- Luôn cầu nguyện với Chúa.

- Gìn giữ và bảo vệ môi trường chung quanh mình đẹp đẽ, sạch sẽ, là cộng tác với Thiên Chúa trong việc làm đẹp vũ trụ này.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.