PDA

View Full Version : thơ ?inh Hùng - Vần T



ilovevn
05-31-2005, 07:57 PM
Tình Lại Mới

?ã bao mùa xuân xa tôi rồi,
Em mới v? đây ngồi cạnh tôi .
?ôi mắt, đôi môi ngày hạ ấy
Có cư?i vui nữa chẳng là vui!

?âu biết lòng em còn trẻ thơ ?
Em không h?n giận để tôi ng? ...
Cuộc đ?i đi hết - tôi ngồi lại
Ngắm mặt buồn quen, hoa thủa xưa .

Chao ôi! L?i nói được bao nhiêu!
Em ngủ đi em! Xuân mộng chi?u ...
Tỉnh giấc nhìn nhau, tình lại mới,
Mà lòng yêu thế có là yêu ?

ilovevn
05-31-2005, 07:57 PM
Trái Tim Hồng Ng?c



Em hết là em riêng của anh
Mà quên không nỡ, giận không đành
H?n chưa giải thoát, ghen thành bệnh
Sảng sốt từng cơn nhớ bạo hành.

Nhớ bàn tay thẹn, mê từng ngón
Môi nhớ làn môi, vai nhớ vai
Hơi thở g?i nhau, hồn nhớ xác
Nhớ như thần phách lạc hình hài

Vang bóng từ chăn gối hiện hình
Dài tay bạch tuộc mắt hồ tinh
Vòng ôm giam lõng thân tù phạm
Mê hoặc l?i yêu nói một mình.

Anh chắp tay van dáng tượng sầu
Ngư?i em mây toả gót chân đau
Xin cho da thịt là sương khói
Quy?n phép đôi ta vẫn nhiệm mầu.

Em vẫn là trăng xa rất xa
Là sao Thiên Trúc, cát Hằng Hà
Dáng em thu nh? trong l?i nguyện
Phơ phất hồn thiêng cánh bướm ma.

Gót nh? lên thuy?n một kiếp xưa
Em v? trăng m?c bến chân như
Ngư?i em hơi thở say mùi huệ
Mây trắng vương buồn mắt thái sơ

Tia mắt nhìn nhau buốt thịt da
Ni?m đau nhập thế vút bay xa
Em không hình sắc, anh vô thể
Bốn cánh tay vươn khúc độc xà.

Anh trốn sao đêm, lẩn mặt tr?i
Ghê từng ý gió, sợ hoa rơi
Chao ôi! mỗi cánh sương run rẩy
Nghe cũng vang âm gi?ng nói Ngư?i.

Anh vẫn là anh xưa của em
Lắng sâu chi?u máu hạt sao chìm
Hồi âm mỗi huyết cầu gieo lửa
Thể chất còn rung khối hợp kim.

Cả xác thân anh giữa kiếp này
Thoát đi từng phút chết từng giây
Và em thân xác tràn yêu mị
Tỉa chiết hồn anh gãy cánh bay

Và thể xác anh giữa cuộc đ?i
Tiêu ma vào thạch động làn môi
Vì trong cấm địa hàm răng ấy
Huyệt lạnh k? bên mỗi nụ cư?i

Hãy áp môi trên phiến đá mòn
Loài hoa mộ chí cánh thoa son
Vầng trăng đáy huyệt xanh trong mắt
Nghe biển mưa sao, gió g?i hồn.

Em vẫn là em mây núi xanh
Màu hoa sắc đá dệt nên hình
Nửa hàm răng: một phương tr?i sáng
ÿo kết tinh vân một nửa mình

Một nửa mình xuân vẫn lạc loài
Thương em chưa tận nhập phàm thai
Hỡi ơi gương mặt từ vô cực
Máu chửa tô hồng, lệ đã phai.

Ta đã mê tìm suối tử quang
Từ trong hứa địa trái tim nàng
Mắt em lẩn những tia hồng ngoại
Ký hiệu vùi sâu đáy cẩm nang.

Em đến cùng trăng đi với sao
Chuôi sao tinh đẩu lặn phương nào
Ngược chi?u quỹ đạo thương đài trán
Thành quách hư vô lạc lối vào

Em đến cùng hoa, đi với hương
Mùi hương đoạt mệnh, gió quên đư?ng
Nét đau huy?n bí ngài da thịt
Linh dược bàn tay liệm vết thương.

Nghìn lẻ một đêm mộng thắp đèn
Hồn đi vào giấc ngủ hoa sen
Nên mây bích hoa sương v?n bóng
?iên đảo tr?i sao mắt lượn thuy?n

Sóng mắt trôi dòng nhạc khởi nguyên
Em từ bao kiếp dựng l?i nguy?n?
Màu xanh ý niệm chưa thành bướm,
Nhịp bước em vào tiết điệu Quên.

Mê nửa trái tim, say nửa hồn
Nào ng? phép lạ phút trao hôn
Quy?n uy ma lực hàng mi khép
Cuồng tín anh quỳ xuống tạ ơn.

Xin tạ ơn khí hậu nhập thần
Chan hòa đôi cánh mộng tình nhân
Tạ ơn những ngón tay tiên định
Mư?i phím thăng hoa lặng ghép vần

Xin tạ ơn th?i khắc dị thư?ng
?ưa tình thương tới gặp tình thương
Trăng sao kết hợp thành ngôn ngữ
Cung bậc vàng gieo một thoáng sương.

Cuồng loạn âm giai má hải đư?ng
G?i nhau say chết giữa mùi hương.
Tên em nửa lắng vào vô thức,
Nửa đ?ng trên vành môi xót thương.

Thương quá chừng thương, nhớ lạ đ?i
Từ mùi xiêm thoảng đến làn hơi
Nhớ in vóc dáng, bừng gương mặt
Hằn nét mày chau, rợn nét cư?i

Thương tột cùng thương, nhớ tuyệt v?i
Tự ngoài muôn kiếp tới xa khơi
Thầm hôn dáng mộng, thương không nói
Ghì chặt không gian, nhớ vóc ngư?i

Thương tuyệt trần thương, nhớ lạ lùng
Mới k? khuôn ngực, hẫng vòng lưng
Khi ăn, niệm bóng sang ngồi cạnh
Lúc ngủ, chiêu hồn tới ngủ chung.

Nước mắt thương nhau tưởng cạn nguồn
Nào ng? biển lạ dấy từng cơn
Ngày dâng địa chần, đêm hồng thủy
Khát v?ng cuồng lưu tiếp hoa sơn

Từ trái tim em, huyết mạch anh
Vết thương mặc khải vẫn chưa lành
Cách nhau lưu vực hai dòng máu
Lửa hết thiêng rồi, ng?c hết xanh.

Ngư?i em tóc xõa liên hành tinh
Bắc ?ẩu nghiêng vai áo tự tình
Dòng lệ thủy cầu lau chẳng ráo,
Gục đầu, mây đ? gót băng trinh.

Thương em áo mộng xuân mư?i chín
Tàn kiếp thiêu thân: xác ấu trùng
Cánh lửa đêm xanh hồn ác điểu
Nhìn nhau hình tướng bỗng hư không.

Từ tế bào anh, huyết mạch em
Ŀại dương cuồng nộ, thái dương chìm,
Mây bay cháy thảo nguyên vầng tóc
Và mắt tinh cầu loạn bóng đêm.

Hài cốt lung linh gấm phủ hồn
Lìa vai tinh thể khóc cô đơn
Gợn màu lăng kính trăng kinh dị
Chắn nẻo luân hồi cánh cửa son

Anh sẽ hồi sinh, em tái sinh
Hòa đôi thể chất một thân hình
Giác quan biển động mưa đồng thiếp
Trên thịt da đau núi quặn mình

Thế hệ đầu tiên của chúng ta,
Mắt em sao rụng sáng thiên hà
Tình sầu khoác áo xuân Ŀông Hải
Khép mở càn khôn nửa mặt hoa.

Ôi nét mi trầm, mắt ng?c châu!
Vành môi tôn nữ đóa hôn đầu
Nụ hôn quận chúa nồng hương xạ
Bỗng nét môi h?n vĩnh biệt nhau.

Em vẫn là em xưa của anh
Dù xa hải đảo, cách trư?ng thành
Của anh, vẫn trái tim hồng ng?c
Lửa sáng huy?n cơ mắt phượng xanh.

Anh sẽ quên, và anh vẫn thương
Dù sa địa ngục, mất thiên đư?ng
Tiếng ca này móc dần xương thịt
Lồng ngực thanh tuyến lưới nhện vương

ilovevn
05-31-2005, 07:57 PM
Tr?i Ảo Diệu

?i lên em ơi ! đư?ng khinh thanh,
Nhìn trăng, ta hát điệu vong tình.
Bốn mùa chuyển dáng xuân thu động,
Mây núi buồn nghiêng mái tóc xanh.

?ây hoa c? thoát hình hài ảo mộng,
Ta ngắm Nàng trút b? áo xiêm Thơ.
Ta dừng bước, bài thơ Tình in bóng,
Cảm hồn tr?i bao dãy núi trầm tư !
-- Hỡi non thẳm ! trước th?i gian xao động,
?á bâng khuâng, màu thạch nhũ phai m?;
Mấy xuân thu ngươi đứng nhìn sao rụng ?
Ta tìm trên tuyết dấu Ngư?i Xưa.

?i vào mộng những Sơn Thần yên ngủ,
Em ! kìa Em ! đừng g?i thức hư không !
Hãy quì xuống đ?c bài kinh ái mộ:
Hồn ta đây, thành tượng giữa Vô Cùng.
Mùa ảo diệu chuyển giao đư?ng tinh tú,
Em biệt Xuân, còn để lại hoa dung.
Ta cư?i xuống kẻ tình nhân tục phố:
-- Tay cầm tay, lòng có thấu chăng lòng ?

?i vào mộng những Sơn Thần yên ngủ.
?ôi hồn ngư?i tưởng gặp bóng cô đơn.
Rượu trư?ng sinh: ta uống mắt em buồn,
Sầu mấy kiếp, giấc ngủ say bừng đ? ?
Quên đi em, hãy sống đ?icây cây c?,
Từng linh hồn dang díu với hương hoa.
Ta nhớ xưa: đêm thu rụng tiếng gà,
Trăng vĩnh viễn khóc th?i gian tình tự
Mây hay gió động nỗi ni?m phong vũ,
Bẩy xứ Tình che lấp dáng khinh thanh.
Theo lối mộng đi v? Ân ?i cũ,
Em nghe ta, cùng mê hoặc thân hình.

Khuya sớm tìm sang lối tuyết trinh.
Lầu Xuân, hoa dựng ng?c liên thành.
Lệ in bóng núi, m? nhân ảnh,
Mây đó v? đâu, có gặp mình ?
Thương Nước vô danh, Ngư?i mộng ảo,
Ta cư?i một nét, vẽ hư linh.
?o thơ đã ố màu tang hải,
Em thoát xiêm đi, hiện dáng Tình

ilovevn
05-31-2005, 07:58 PM
Truyện Lòng

Em đến thăm tôi, nắng đã chi?u
Hai lòng nghe rõ ý đìu hiu .
Vòng thu sắp sửa làm thương nhớ,
L?i nói ai trầm đến tịch liêu ?

Tôi kết thơ hoa mộng bướm rồi,
Bây gi? lòng kể chuyện lòng thôi .
Bởi chừng em muốn sầu đôi chút,
Tôi mới bâng khuâng ng? mấy l?i .

Em cũng im nghe câu chuyện lòng,
mắt buồn qua một thoáng mây trong.
Nghe tôi gợi ý vào thương mến,
em nghĩ làm sao để má hồng?

Tôi kể chuyện vàng êm ái xưa ,
có l?i chân thực, có l?i thơ,
? đem bát ngát hồn non nước,
?ặt giưã lòng thương - Em hiểu chưa ?

Tâm sự mong manh nói ít nhi?u,
Em nhìn, lơ đãng, biết bao nhiêu!
Chi?u thu, nắng đ?ng hàng mi biếc,
Tôi nghĩ trong lòng: Em cũng yêu ...